Than đá thể tích lớn, trọng lượng nặng, mỗi chuyến vận chuyển đều hàng chục tấn, yêu cầu đường xá cực kỳ cao. Mỏ than Kim Thủy là mỏ lớn nhất của quốc doanh trong khu vực, được nhà nước rót vốn sửa đường và bảo dưỡng đường, mạnh hơn nhiều so với việc Vệ Mạnh Hỉ tự mình gồng gánh! Chị ta tận dụng đoạn đường sẵn có, tiết kiệm không ít tiền.
Không lâu sau, con đường nhựa rộng đủ cho hai chiếc xe tải lớn chạy song song đã xuất hiện trước mắt. Từ xa đã nhìn thấy một cổng chào hơi lớn màu đỏ, trên đó treo dòng chữ vàng trên nền đỏ: “Nhiệt liệt chúc mừng Mỏ than Vệ Thị khai trương đại cát”. Những chiếc cổng chào như vậy có ba, bốn cái!
Vệ Tiểu Lục thò đầu ra cửa xe, hào hứng gọi:
“Chị hai, mấy cái bóng bay này là do tụi em thổi đó!”
Hai cô nhóc này, từ ba ngày trước đã hăng hái thổi bóng bay cho lễ khai trương mỏ than. Vệ Mạnh Hỉ đã nói có máy bơm bóng bay chuyên dụng, nhưng hai cô bé lại bảo rằng tự mình thổi cảm giác rất có thành tựu, thế là chúng thổi đến mức mỏi cả miệng, lại còn kéo cả bạn bè như Trương Thu Phương, Hổ Tử đến giúp.
Nhất là Hổ Tử và Bàn Bàn, thổi đến mức hai má phồng lên như hai con ếch nhỏ, nghe đâu lúc ăn cơm còn kêu đau miệng. Bọn họ là nhóm “đầu lĩnh” của lũ trẻ trong khu, hô một tiếng liền gọi được hơn chục đứa trẻ con, nhà cửa ồn ào náo nhiệt không còn chỗ chen chân.
Lúc này, bóng bay màu đỏ buộc dọc hai bên đường trải thảm đỏ, không khí vui tươi ngập tràn. Gia đình nhà Vệ Mạnh Hỉ xuống xe, vừa đi vừa chào hỏi thân quen với những người quen trên “thảm đỏ”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play