Vệ Mạnh Hỉ ngẩn người, ban đầu là ngạc nhiên, tên nhóc này đúng là không nói năng gì, định bụng chờ đến lúc cho cô một bất ngờ lớn đây mà? Nhưng chỉ trong giây lát, cô lại cảm thấy có gì đó không ổn. Cách Trương Xuyên nói, có ý gì thế này, tại sao cô lại có cảm giác cậu ấy sắp trở thành thủ lĩnh của đám trẻ nhà mình thế?
Vệ Mạnh Hỉ có linh cảm rằng, có lẽ đã có chuyện gì xảy ra ở nơi mà cô không nhìn thấy.
Cô vẫn giữ nguyên thái độ không can thiệp vào chuyện của con cái, cho chúng quyền tự do tối đa, nhưng vừa gác máy đã vội vàng gọi cho Vệ Đông.
“Thằng nhóc kia, vào đội tuyển quốc gia cũng không thèm nói với cha mẹ một tiếng. Em gái con cứ nhắc mãi đấy, nó sợ con cả đời cũng chẳng vào được đội tuyển quốc gia.”
“Ôi dào, em gái con chẳng bao giờ nói thế đâu. Chắc chắn là Trương Xuyên mách mẹ đấy, con biết ngay mà, cậu ấy luôn nghe lời mẹ nhất.”
Vệ Mạnh Hỉ cười. Nghe lời thì cũng không phải là con trai mình sinh ra. Sau này khi có gia đình riêng, cô “dì” không máu mủ này có khi cậu ấy chỉ nhớ đến thỉnh thoảng thôi cũng đã là tốt rồi.
Không sai, cô rất thích Trương Xuyên. Dù lúc nhỏ có những định kiến, nhưng sau này tiếp xúc dần cô nhận ra cậu nhóc này bản chất không hề tệ. Đời trước, cậu ấy trở nên xấu xa là có lý do. Giờ thì có bà ngoại yêu thương, có nhiều bạn tốt, Trương Xuyên chẳng khác gì những đứa trẻ khỏe mạnh khác, thậm chí còn thông minh hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play