Vệ Mạnh Hỉ nghe thấy các nhân viên phục vụ trò chuyện, trong lòng cũng muốn cười theo, bỗng nhiên, từ phía cầu không xa xuất hiện một thiếu niên, “Dì ơi, dì ơi, kết quả thi đại học có rồi! Con trai nhà dì...”
Vệ Mạnh Hỉ trong lòng khẽ rung lên, cũng trở nên lo lắng theo, cả nhịp thở dường như ngừng lại.
“Sao rồi, Căn Bảo sao rồi, cháu mau nói đi chứ.”
Thiếu niên có mái tóc xoăn, mắt một mí, là kiểu đẹp trai hoàn toàn khác với con trai nhà mình. Cậu ta ngừng lại một chút, để lộ nụ cười răng hổ nhỏ, “Căn Bảo đỗ thủ khoa của tỉnh Thạch Lan!”
Vệ Mạnh Hỉ thở phào một hơi, rồi sau đó cả người chìm trong niềm vui sướng vô hạn, “Bao... bao nhiêu điểm?”
Hứa Cửu Trị rút ra một quyển sổ nhỏ, vì đông người nên sợ mình nhớ nhầm, cậu đã ghi sẵn vào sổ, “Tổng điểm 695, tiếc là điểm Văn và Chính trị bị trừ mất vài điểm, nếu không chắc chắn sẽ được 700, các môn Toán, Lý, Hóa đều được điểm tuyệt đối!”
Mỗi tỉnh có sự khác biệt nhỏ về tổng điểm thi đại học, tỉnh Thạch Lan năm nay tổng điểm của cả ban Khoa học và Xã hội đều là 710, Căn Bảo thi được 695 điểm, tức là chỉ bị mất có 15 điểm thôi sao?!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play