Bây giờ thì tốt rồi, đứa nào cần học thì học, đứa nào muốn xem phim thì xem, ba bữa cơm còn lo cho ba mẹ đầy đủ. Vệ Mạnh Hỉ và Lão Lục đã thử ngủ nướng vài hôm.
Dù sao thì những công việc mà trước đây họ phải làm, giờ bọn nhỏ đã đảm đương hết. Thức dậy cũng chẳng làm được gì, chi bằng rúc vào chăn ấm, nghe bọn trẻ ngoài sân phân chia nhiệm vụ, ồn ào vui vẻ.
“Ừ, sinh nhiều con cái có mỗi cái lợi là lớn lên có thêm vài đứa nhỏ để sai vặt cho mình.”
“Chỉ giới hạn ở vài năm này thôi, sau này tụi nó có người yêu, bạn trai bạn gái thì mình cũng ngại mà không dám sai nữa.”
Lão Lục sững sờ: “Bạn… trai?”
Mấy đứa con gái nhà anh lớn nhất cũng mới mười bảy tuổi, nhỏ nhất thì mười lăm, mà đã tính tới chuyện yêu đương rồi sao?
“Trời ơi, sao anh khắt khe quá vậy, em chỉ nói đại khái thôi, đâu phải bảo tụi nó yêu ngay lập tức. Dù có yêu thì sang năm cũng trưởng thành rồi, anh cản nổi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT