Vệ Mạnh Hỉ bất chợt nghĩ đến một việc, “Này, có ai gọi điện hay viết thư cho con không?”
Vệ Đông với vẻ mặt đầy chán ghét, đáp lại: “Không, mẹ yên tâm đi, con là thanh niên năm tốt đây, không hút thuốc, không uống rượu, không yêu đương.” Thực ra là có, một chàng trai cao ráo, đẹp trai và biết chơi bóng rổ như cậu, dù ở thời đại nào cũng đều được yêu thích, chỉ là cậu không để ý tới ai mà thôi.
“Mẹ không phản đối con yêu đương nghiêm túc sau này, nhưng trước khi đủ tuổi thì tuyệt đối không được phép.”
Vệ Tiểu Lục luôn dỏng tai nghe ngóng, nghe tới chuyện “không yêu đương” thì mặt mũi nhăn nhó, miệng cũng mím lại.
“Con nghĩ gì thế?”
Vệ Tiểu Lục nghĩ ngợi một chút, rồi cảm thấy chuyện này nên nói riêng với mẹ, liền ghé sát vào tai Vệ Mạnh Hỉ, thì thầm: “Chị Giang Ý lại hỏi thăm con anh học khoa nào đó, nhưng con không nói đâu.” Chị ấy còn muốn hỏi số điện thoại, càng không thể nói được.
Vệ Mạnh Hỉ gật gù, “Được rồi, nhóc con, giỏi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play