Không, biểu hiện của họ không giống với ý định ban đầu khi cô khóc lóc. Vì vậy, cô càng buồn hơn, thất vọng hơn, và nước mắt cứ thế rơi nhiều hơn. Những đứa trẻ không biết đã làm gì sai, trở nên hoang mang, sợ hãi, cẩn trọng trong từng hành động, không dám nói thêm một lời nào.
Trong một môi trường áp lực như vậy mà lớn lên, chẳng phải những đứa trẻ sẽ trở nên nhạy cảm, suy tư nhiều, chịu đựng nỗi đau thầm kín mà không muốn chia sẻ hay sao?
Sau này, cô cũng nhận ra việc mình làm là sai, đã thay đổi thói quen khóc lóc. Cùng với sự thành công trong sự nghiệp, cô trở nên mạnh mẽ, nóng nảy, dễ nổi giận, càng làm cho con cái cảm thấy không có tiếng nói chung với cô.
Trong những năm đầu sau khi trọng sinh trở lại, cô vẫn còn nóng nảy, nhưng nhờ có lão Lục cứu rỗi cô, gián tiếp thay đổi vận mệnh của những đứa trẻ.
Cô đang nghĩ về điều đó thì tâm trí của lão Lục lại đặt lên người cô. Trời tháng ba, cô chỉ mặc một chiếc váy lụa mỏng manh, tóc và da đều được chăm sóc bằng nhiều loại mỹ phẩm mà anh không thể gọi tên, thơm tho và mượt mà, mịn màng đến mức khiến người ta chỉ muốn cắn một miếng...
Ừm, thực sự thì anh cũng đã làm vậy.
Cắn một miếng không đủ, còn phải cắn thêm vài miếng nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT