Vệ Mạnh Hỉ cười lạnh lùng, “Quả thật biết thêu dệt, cả thần thánh cũng bị bịa ra rồi.” Tuy nhiên, trên mặt cô lại không thể hiện chút gì, chỉ giả vờ tiếc nuối mà nói: “Vậy à, không có chỗ nào có thể thương lượng sao?”
La Tú lắc đầu, trông rất khó xử.
Vệ Mạnh Hỉ cũng thấy khó xử, cô suy nghĩ một lát, đột nhiên nói: “Thôi vậy, ban đầu tôi cũng tính rằng nước suối ở đây ngọt mát, vị lại rất ngon, có thể có thị trường, nhưng dạo gần đây tôi có làm một khảo sát ở tỉnh, phát hiện ra rằng nước khoáng hiện giờ chưa được ưa chuộng lắm.”
“Ăn no bụng cũng chỉ mới vài năm thôi, lấy đâu ra tiền mà mua một chai nước trắng mà mọi người thấy là chẳng có gì nổi bật để uống? Có tiền, chẳng phải nước ngọt không ngon hay sữa không đủ dinh dưỡng sao?”
Đây cũng là lý do mà các nhà máy sản xuất nước khoáng vào thời này không phát triển được.
Một mặt là do mức sống của người dân còn hạn chế, nước khoáng không có bất kỳ lợi thế cạnh tranh nào so với các loại đồ uống khác; mặt khác là do hiện giờ công nghiệp chưa phát triển, môi trường chưa bị ô nhiễm đến mức mà mọi người chú trọng, vì thế sẽ không có ai lo lắng về việc nước máy có vấn đề an toàn gì, cũng không có ý thức về sức khỏe, sẽ chẳng ai bỏ tiền ra để mua một chai nước trắng.
Nhưng đến ba mươi năm sau, dù ở khu vực nông thôn, người ta cũng dùng nước khoáng để uống, huống hồ là dân cư trong thành phố, mà nói kỹ hơn, có người còn dùng nước khoáng để rửa chén bát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play