Vào đêm hôm tang lễ của ông lão Lục năm ngoái, trong căn nhà nhỏ mà họ từng sống, giữa đêm tối đen như mực, cô bé ấy có thể cảm nhận được mẹ đang khóc, và lặng lẽ ân cần lau đi những giọt nước mắt.
Điều này làm sao khiến Vệ Mạnh Hỉ không yêu thương cô bé được chứ?
Thế nên, giọng nói của cô trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, “Hôm nay có mệt không?”
“Không mệt, không mệt, con gái mẹ tay chân nhanh nhẹn, bước đi thoăn thoắt, leo tường chạy nhảy đấy mẹ!”
Vệ Mạnh Hỉ cười lớn, cái con nhóc láu cá, nhà này chỉ có nó là thấp nhất, lần nào làm gì cũng là nó tụt lại phía sau, “Được, được, nhà chúng ta chỉ có con là chân dài nhất, cao mét sáu, chân dài một mét bốn tám, được chưa?”
Thế là từ điện thoại truyền đến tiếng cười như chuông bạc, niềm vui sắp trào ra khỏi đường dây điện thoại rồi.
“À đúng rồi, tiền có đủ xài không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play