**Buổi tối, khi đón bọn trẻ về, quả nhiên vừa lên xe, Vệ Tuyết và Vệ Hồng đã bắt đầu ho khan không ngừng. Vệ Tuyết còn đỡ, đã hồi phục được bảy tám phần rồi, nhưng Vệ Hồng thì khác, khuôn mặt nhỏ nhắn bị sặc đến đỏ bừng, mãi mới dừng lại, nhưng khi vừa mở miệng thì giọng đã khàn đặc, không giống bình thường chút nào.
Sắp tới vòng chung kết của cuộc thi “Người dẫn chương trình nhí” rồi, mỗi ngày cô bé đều phải tập luyện, nhưng mỗi lần sử dụng giọng nói là lại bị tổn thương, dần dần càng khó lành hơn.
Vệ Mạnh Hỉ xoa đầu con gái, “Hay là mình không đi nữa nhé?”
Vệ Hồng nghe thế liền kích động, ho khan liên tục như thể không thể thở nổi.
Vệ Mạnh Hỉ vội vàng vỗ lưng cho con gái, “Được rồi, được rồi, đều nghe theo con, nhưng giọng nói là quan trọng nhất, thử dùng loại lê cao này xem sao.”
Vệ Tuyết và Vệ Tiểu Lục đã nhanh nhẹn lấy thìa nhỏ múc một ít và đút cho cô bé.
“Thế nào?” Ánh mắt đầy kỳ vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT