Không đợi bà chủ mở miệng, Hồ Tiểu Ngũ đã đứng đó nói nào là hạt dưa mua ở đâu để làm giống, giá đơn là 30 đồng một cân, họ đã ăn mất 4 cân, tức là 120 đồng. Thêm vào đó là sàn mới lát bị họ giẫm hỏng, phải bồi thường theo giá, tiêu chuẩn là 20 đồng một viên gạch, cộng thêm phí nhân công, phí vận chuyển, phí vệ sinh… “Tổng cộng là 800 đồng.”
“Hô! Mấy người cướp đấy à?”
“Bọn tôi chỉ ăn có vài hạt dưa thôi, hạt dưa của nhà anh là làm bằng vàng à, mà giá đến thế? Còn viên gạch sàn nhà kia, vốn dĩ là vừa mới lát, còn lỏng lẻo, sao lại đổ lỗi cho bọn tôi giẫm hỏng.” Họ dường như đã quên mất chuyện trước đó đứng trước ống kính đã nói là sẽ bồi thường theo giá.
Hồ Tiểu Ngũ cười lạnh một tiếng, trong lòng nghĩ rằng bà chủ mình quả không đoán sai, mấy người này chính là kiểu nói một đằng, làm một nẻo. Đối diện với người ngoài thì cái gì cũng nói, cái gì cũng nhận, nhưng khi chỉ còn hai bên thì lại phủi sạch trách nhiệm.
Cậu không nhịn được mà lườm một cái, “Biết là đồ không phải của mình, không xin phép mà lấy, chẳng phải là trộm à? Biết sàn nhà vừa mới lát, trẻ con ba tuổi cũng biết là không nên giẫm lên. Đồng chí công an, anh cũng thấy rồi, trước cửa tôi đặt bảng cảnh báo, có cả dây chắn, họ cứ cố tình vi phạm.”
Vệ Mạnh Hỉ đứng một bên, yên lặng quan sát. Đã có người làm công, việc rắc rối như thế này dĩ nhiên không cần đến tay bà chủ làm, còn về người đàn ông kia, cô tuyệt nhiên không nhắc đến.
Công an làm việc không phải là trẻ con cãi nhau giật tóc, liền lập tức đưa người đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT