Vừa mới dọn dẹp xong xuôi, Vi Hướng Nam liền tìm đến nhà: “Cuối cùng cũng về rồi à? Nhanh lên, chủ nhiệm Diêu đã đến tìm cậu hai lần rồi đấy.”
Vệ Mạnh Hỉ vừa nghe nói chủ nhiệm Diêu đích thân đến tìm, vội vàng gọi điện thoại cho ông tại văn phòng.
“Alo, Chủ nhiệm Diêu, thật sự xin lỗi, mấy hôm trước nhà có việc tang lễ, chúng tôi về quê để chịu tang, tối qua mới về đến nhà... Vâng, tôi hiện đang ở nhà.”
“Đâu dám làm phiền ngài phải đích thân đến, để tôi sang chỗ ngài báo cáo, xem chiều nay lúc nào có thể gặp được? Ba giờ chiều, được, tôi sẽ đến ngay.”
Cô nhìn đồng hồ, thấy vẫn còn đủ thời gian hơn một tiếng đồng hồ, phòng tiếp đón nghe tên có vẻ chỉ là một “phòng”, giống như văn phòng đại diện của một huyện nào đó tại tỉnh thành, nhưng thực ra là một khu vực kiến trúc kiểu vườn rộng lớn trải dài hàng ngàn mẫu đất.
Là mẫu, chứ không phải là mét vuông. Lúc Vệ Mạnh Hỉ đi tìm hiểu, suýt nữa đã bị dọa cho mắt tròn mắt dẹt, diện tích lớn như vậy, đúng là “chiếm núi làm vua” mà! Văn phòng đại diện nào có khả năng lớn như vậy? Ông Diêu vẫn còn quá khiêm tốn.
Hơn nữa, khu vực tiếp đón nằm ở vùng núi non xanh tươi thuộc khu vực phía Nam thành phố, xung quanh là những ngọn núi bao quanh, ven hồ thơ mộng, có một con sông nhỏ trong xanh chảy qua, bước vào cứ như lạc vào cõi tiên vậy. Phần lớn thành phố bây giờ đều đông đúc người, không là khu dân cư thì cũng là nhà máy, nhưng khu vực phía Nam thành phố thì khác, xung quanh đây mấy chục cây số không có một nhà máy nào, cũng không có khu dân cư quy mô, chỉ có lác đác vài chục hộ nông dân sinh sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT