Lúc này, trái tim của Hầu Ái Cầm mới rơi trở lại đúng chỗ, đúng vậy, đến lúc tìm lại được tiền, chẳng phải sẽ không có chuyện gì xảy ra sao?
Vệ Mạnh Hỉ nói như vậy thực ra là để an ủi bà ta, thật sự có thể tìm lại được không? Trăm phần trăm là không thể.
Vị “thần chứng khoán” đó dám làm như vậy, hai năm trước cho cô ta nếm “mật ngọt” chẳng qua là để thả câu dài câu cá lớn, đoán chừng “cá lớn” mà hắn câu được không chỉ có Tạ Yên Nhiên, trước đó không biết đã chuẩn bị và lên kế hoạch bao nhiêu. Nếu dễ bị bắt như vậy, thì đã không gọi là có mưu đồ từ lâu rồi.
Quả nhiên, trong ba tháng tiếp theo, dưới sự chú ý của toàn bộ dân cư khu mỏ Kim Thủy, vợ chồng Tạ Yên Nhiên chạy đi Hải Thành rất nhiều lần, nhưng mỗi lần trở về đều mang theo tin xấu. Nghe nói vị “thần chứng khoán” đó đã trốn sang Hồng Kông rồi, cũng có người nói trốn sang Đài Loan, thậm chí là Singapore hay Philippines, đâu đâu cũng có lời đồn. Thậm chí vì không có tiền đi lại, họ còn phải vay tiền của Hầu Ái Cầm.
Cửa hàng quần áo trước đây kiếm tiền như nước đã bị ngân hàng tịch thu, mấy căn nhà đã mua trước đây cũng bị bán hết... Còn lý do ư, là vì cô ta không chịu bán chiếc xe Toyota Crown.
Với loại người như thế, Vệ Mạnh Hỉ cũng không biết nói gì thêm, thiên đường có đường cô không đi, thế thì chờ chết đi.
Hầu Ái Cầm cũng là người già đời, con trai hỏi vay tiền đi đường một lần, bà không từ chối, nhưng tiền đi đường chỉ là tiền đi đường, hỏi kỹ vé tàu bao nhiêu, bà đưa đúng bấy nhiêu, không thêm một xu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play