Trước khi vào khu mỏ, Quảng Mai đã nói rằng anh trai của cô hiện đang quản lý công tác chống bụi. Không chỉ các dự án khai thác than được thực hiện tốt mà chất lượng không khí cũng rất tuyệt vời.
Lúc đó, cô ấy còn nghĩ rằng liệu Quảng Mai có đang nói quá hay không, vì ai cũng biết ngành công nghiệp than và ô nhiễm môi trường là hai thứ luôn song hành. Nếu không có cả hai vấn đề thì cũng là không có cái nào. Nhưng giờ cô ấy đã thực sự nhìn thấy, mức sống và đời sống kinh tế của người dân khu mỏ vượt xa tưởng tượng của cô ấy, thậm chí việc quản lý môi trường và hiệu quả của mỏ than cũng tồn tại song song.
Điều này, rốt cuộc đã thay đổi từ khi nào?
Theo lời Quảng Mai nói, từ khi nào ư, từ khi anh ba của cô ấy ngày đêm làm thêm giờ, không có ngày nghỉ, đội mũ bảo hộ chạy khắp nơi dưới lòng đất...
“Không phiền đâu, không phiền đâu, vào nhà ngồi đi.” Vệ Mạnh Hỉ mời họ vào phòng khách, lại dặn dò mấy đứa nhỏ trong sân không được gây ồn ào, không được đùa nghịch.
Đang định pha trà, cô con gái lớn và con gái thứ hai đã vào, một người cầm ấm nước nóng pha trà cho họ, một người bưng ra một đĩa dưa hấu đã cắt sẵn, còn cắm cả tăm nữa, lát sau lại bưng ra một đĩa nho đã rửa sạch.
Quảng Mai cảm thán, “Vệ Tuyết và Vệ Hồng lớn chừng này rồi nhỉ”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play