Nhìn đám người ban đầu đông đúc như ong vỡ tổ bỗng chốc tan tác, anh em nhà họ Trương nhìn Vệ Mạnh Hỉ với ánh mắt vô cùng khâm phục. Bà chủ Vệ này không phải người đơn giản, tuổi còn trẻ mà đã quyết đoán, nói đuổi việc là đuổi ngay, lại khiến người ta phải tâm phục khẩu phục. Nói báo công an là báo liền, những điều luật pháp ấy cô cũng nói rõ ràng rành mạch, cuối cùng lại còn ghi tên tất cả những nhân viên tụ tập gây rối, trừ nửa tháng lương, chiêu này đúng là quá độc, đúng là đánh vào gốc rễ.
Mọi người nghĩ rằng chỉ nhàn rỗi sinh nông nổi thôi phải không? Được rồi, trừ tiền lương của các người, xem các người còn dám nhàn nữa không?
Về lý lẽ, cô hiểu rõ hơn ai hết, còn có thể lật ngược tình thế mà tố cáo ngược lại tội tụ tập gây rối.
Về lý, đãi ngộ của cô hoàn toàn tuân theo hợp đồng, hợp đồng đã đăng ký tại phòng lao động, kể cả họ có kiện cô lên phòng lao động thì cũng chẳng làm gì được.
Về tình, cô đã đối xử hết lòng với những nông dân mất đất như Vương Tiểu Lợi, nhưng kẻ vô ơn lại chính là họ.
Tuy nhiên, mọi người vẫn không hiểu: “Tại sao Tôn Ái Hoa lại xúi giục mọi người đến gây rối?”
Vệ Mạnh Hỉ suy nghĩ một chút, bản thân cô cũng không có giao thiệp gì với Tôn Ái Hoa, việc cô nhớ được tên của bà ta là nhờ sở thích nhớ tên của mình. “Ai là người tuyển bà ta vào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT