Ánh nắng trưa xuyên qua bóng cây lốm đốm chiếu xuống vai anh, trông thật đẹp mắt. Mấy tháng nay không ăn uống đàng hoàng, anh gầy đi nhiều, làm hốc mắt càng thêm sâu thẳm, mũi càng thêm cao.
“Phải ăn uống cho đàng hoàng rồi. Đợi khi bên này khai trương ổn định, em sẽ trở về,” Vệ Mạnh Hỉ siết chặt tay anh, cảm thấy hơi áy náy.
“Ừ.”
Hai người đi qua con phố cũ, để nắng phương Nam chiếu rọi lên người, gió mang hương vị biển thổi qua mặt, cảm giác không thể tả được.
Đã nhiều năm rồi họ không cùng nhau đi qua một đoạn đường chỉ có hai người như thế này. Mỗi lần không phải bận việc riêng thì cũng có con cái bên cạnh.
Một năm nào đó, không nhớ rõ là năm nào, Tiểu Vệ Hồng đến nhà Trương Tuyết Mai học tiếng phổ thông, họ đi đón con, cũng đi bộ về nhà như vậy.
“Năm đó Vệ Hồng mới học mẫu giáo,” Lão Lục cũng nhớ ra chuyện này, thở dài một tiếng, chớp mắt một cái, bọn trẻ đã sắp tốt nghiệp tiểu học rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play