Vương Khánh Ngọc cũng đủ khó chịu, tính tình của cha mình, bà không dám nói gì không phải, chỉ cảm thấy Vệ Mạnh Hỉ, người phụ nữ này quá khéo léo, thực sự là quá trơn tru đúng kiểu người có những thói quen xấu của tiểu thương nhỏ mọn.
Vệ Mạnh Hỉ thỉnh thoảng lại gặp Hà Hướng Khôn cùng ăn cơm, mỗi lần cô đều muốn nghe ngóng tình hình của Vương Khánh Ngọc, biết bà ta khó chịu, cô lại càng thấy thoải mái.
Đối với người bình thường, có lẽ Vương Khánh Ngọc không phải là người xấu, nhưng đối với Vệ Mạnh Hỉ khi ấy còn đơn độc, khi đang đặt cược toàn bộ tài sản của mình, thì bà ta lại đột nhiên cắt ngang, suýt nữa khiến cô phá sản.
May mắn là cô đã từng đọc qua các trường hợp tiếp thị của đời sau, nếu là kiếp trước của mình, một cá nhân kinh doanh bình thường không hiểu những mánh lới này, thì giờ nhà máy thịt kho đã sớm bị người khác chia cắt rồi.
Vậy nên, Vệ Mạnh Hỉ ghét bà ta sao? Không hẳn, nhưng cũng không thích, có thể nói là hai bên không ưa nhau.
Cắt đứt nguồn vốn của cô, còn xem cô như đỉa hút máu chuẩn bị bám vào gia đình họ Vương, Vệ Mạnh Hỉ cũng muốn đấu một trận với bà ta. Khinh thường ai chứ, năm đó cô cứu ông Vương mà còn không biết Vương lão là ai nữa kìa? Cho dù sau này biết, cũng chưa một lần đến nhà họ Vương... ít nhất là chưa từng chủ động đến.
Hiện tại số tiền cô gửi ở ngân hàng của họ, Vệ Mạnh Hỉ không dám nói là nhiều, nhưng ít nhất cũng là một khoản lớn, sau này còn có ích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play