Bọn trẻ ríu rít ngay bên phòng khách, bất cứ lúc nào cũng có thể chạy sang đây, Vệ Mạnh Hỉ sợ anh ta thật sự mất kiểm soát, đá anh một cái, “Đi ra ngoài, coi bọn nhỏ nhà mình lớn đến chừng nào rồi kìa.”
“Dù có lớn, chúng ta vẫn là vợ chồng.” Hơi thở của anh ta đã đến phía sau tai, cảm giác quen thuộc làm cho chân Vệ Mạnh Hỉ mềm nhũn ngay lập tức.
Đang định đẩy anh ta ra, cửa bếp đột nhiên “cạch” một tiếng bị đẩy mạnh ra, “Cha, cha về rồi à? Mẹ để dành cho cha món canh gà...”
Chữ “gà” còn chưa kịp nói ra, thấy cha mẹ mình tách nhau ra ngay lập tức, cô bé vội vàng che mắt lại, “Cha .... A xấu hổ quá.”
Nếu là con trai, đã ăn cây rồi nhưng đây là con gái, Vệ Mạnh Hỉ chỉ nghiêm khắc giáo dục nó sau này đừng có làm ẩu như thế nữa.
Muốn bảo tại sao không gõ cửa, nghĩ lại đây là bếp, không phải là phòng ngủ riêng của họ, chỉ có thể trách Lục Quảng Toàn như sói đói vồ mồi, chẳng giống phụ huynh gì cả, đáng ghét!
Đúng lúc đó, anh ta đã cười hì hì mở tủ, lấy ra một bát thịt gà mà vợ đã để dành cho, ăn ngấu nghiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT