“Ôi trời ơi, bà chủ Vệ, cô không biết đấy thôi. Tôi có một người bạn mở quán ăn nhỏ, đã đặt hàng thịt kho của xưởng cô. Bây giờ quán ăn của anh ấy như được trời phù hộ, kinh doanh tốt không ngờ! Tôi đang tính lấy một ít thịt kho của xưởng cô về bán đây này, nhưng sau khi khảo sát thị trường, tôi phát hiện ở thành phố Thư có quá nhiều nơi bán thịt kho rồi, đều là của xưởng cô nên tôi lo lắng là mình gia nhập vào liệu có muộn quá không…”
Anh nói một mạch, không cảm thấy gì, nhưng Vệ Mạnh Hỉ nghe mà khô cả miệng giùm.
“Ông chủ Tôn, uống chút nước đi.” Lưu Quế Hoa nhanh chóng rót cho họ mỗi người một cốc nước.
Ông chủ Tôn nhận hai tay, rất khách khí và khiêm tốn nói: “Cảm ơn.”
Làm Lưu Quế Hoa cũng ngại ngùng, cô vốn chỉ là một người phụ nữ làm việc trong mỏ than, ít khi được đối đãi lịch sự như vậy.
“Ông chủ Tôn, ông nói tiếp đi.”
Tôn Hữu Long uống hết nửa cốc, rồi tiếp tục: “Thịt kho bây giờ gia nhập vào trễ rồi, lúc tôi đang hối hận thì bạn tôi nói gần đây ở thành phố Thư có một món gọi là “Cổ vịt cay Mỹ Vị”, toàn thành phố chỉ có hai cửa hàng, mỗi ngày đều có hàng dài xếp hàng đến mười mét, tôi nghĩ phải đến xem thử, nếm thử xem có ngon thật không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play