“Ngon hay không thì chị nếm thử là biết ngay mà. Bọn em bán từng cái một rất rẻ, có thể cắt thành từng đoạn nhỏ, tiện lợi khi xem phim nữa.”
So với các món như đậu phộng, hạt hướng dương hay bỏng ngô, cổ vịt thực sự “có vị” hơn, khiến mọi người cảm thấy hứng thú hơn nhiều.
“Nếu không thích ăn cổ vịt thì có thể thử mề vịt và ruột vịt, chỉ có điều hơi cay.” Vì dễ thấm vị, nhất là ruột vịt, thêm chút dầu ớt, đảm bảo miệng cay đến mức phải phun lửa.
Thế là cô gái bị thuyết phục.
“Vậy bán cho một đồng đi.” Dù là thời đại nào, giới trẻ đều không thích hỏi giá, cũng không muốn mặc cả vài đồng lẻ, chỉ cần biết muốn bao nhiêu là nói bao nhiêu.
Lê An Hoa phụ trách quảng cáo, thu tiền và thối lại tiền thừa, Thái Hà thì đeo đôi găng tay mỏng mua từ bệnh viện, trên cái thớt nhỏ cắt mỏng từng miếng cổ vịt, cho vào túi giấy dầu.
Cô gái nhận lấy túi giấy dầu, “Ồ, đây là của xưởng thịt kho Mỹ Vị à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT