Cô bé chớp chớp mắt, dường như trong đầu phải mất một lúc mới phản ứng lại, đột nhiên ôm chầm lấy chân bà nội, bật khóc nức nở.
Ban đầu còn kìm nén tiếng khóc, chỉ rấm rứt, nhưng rồi đột nhiên bật khóc lớn, khóc òa lên.
Đây mới thật sự là tiếng khóc của một đứa trẻ bốn tuổi.
Vệ Mạnh Hỉ cảm thấy cảnh tượng này trong lòng hơi khó chịu, không dám nhìn nữa, cô định gọi điện cho Lục công để nói một tiếng, nhưng vừa định bấm số, Tiểu Thu Phương đã nhét vào tay cô một mẩu giấy nhỏ.
“Dì Vệ, đây là thứ con tìm thấy trong đồ chơi từ hồi nhỏ, tặng dì.”
Cô mở ra xem, thấy mấy chữ nguệch ngoạc như những con sâu: “Lương trạm lâu kim điều.”
Một đứa trẻ bốn tuổi chưa từng đi học tại sao lại viết được năm chữ Hán phức tạp như vậy? Dù gì thì Tiểu Ô Ô có học sớm cũng chưa biết viết chữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT