Tạ Yên Nhiên nghe mà liên tục gật đầu, “Em từ bé đã thông minh.”
“Đúng rồi, nó tên là Vệ Đông, em tránh xa nó một chút, nhớ chưa?”
Chưa dứt lời Tạ Cảnh Nguyên đã chạy đi mất, còn Mạnh Thục Nhàn thì như bị Vệ Mạnh Hỉ làm tổn thương sâu sắc, không để ý con trai đã đi đâu. Bà bây giờ chẳng muốn làm gì, phải lên giường nằm một lát, nếu không ngực khó chịu không chịu nổi.
Bệnh này, trong “Hồng Lâu Mộng” thì Lâm Đại Ngọc phải ăn nhân sâm dưỡng vinh hoàn mới được, nhưng ở nhà họ Tạ, làm gì có nhân sâm dưỡng vinh hoàn cho bà ăn? Nếu Vệ Hành còn sống, có lẽ có thể kiếm cho bà được.
Ở quảng trường công nhân, Vệ Đông và Căn Bảo đang chơi bóng với vài đứa trẻ của gia đình công nhân khu mỏ.
Vì mọi người ở đây đã lâu, hai khu gia đình trước và sau cũng dần quen thuộc, tất nhiên điều quan trọng hơn là các quặng tẩu ở khu sau đã có việc làm, túi tiền đầy lên, đối mặt với các nữ công nhân ở phía trước cũng không còn sợ hãi, có thể thẳng thắn giao tiếp, dần dần các đứa trẻ cũng chơi với nhau.
Vệ Đông là “trùm” trẻ con khu túp lều, đương nhiên dẫn đầu phá băng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT