Bởi vì có nhiều chiêu quảng cáo, nên bút bi trở nên rất quý giá, không giống như sau này một đồng cũng mua được một cây. Hiện nay, có một lời đồn đại phổ biến rằng, nước ta không có công nghệ cốt lõi, không sản xuất được đầu bút bi, phải nhập khẩu. Vì vậy, mức độ quý giá của bút bi không thua kém gì bút máy, một cây có thể bán đến hai đồng.
Vệ Mạnh Hỉ thấy ở Kim Thủy nhiều cây bút bi bằng nhựa, màu rượu đỏ, màu xanh trời, hình trụ tròn, có vài đường sóng màu vàng có thể gắn vào túi áo, cô thấy chúng quê mùa, nên không mua.
Nhưng nói về tiện dụng và thực tế, vẫn là bút bi.
Chữ viết bằng bút chì dễ bị mờ, bút máy thì thời trang, là biểu tượng của “trí thức”, nhưng bút máy cần phải hút đầy mực mới viết được, đôi khi gặp bút rò rỉ, mực đen xanh sẽ làm bẩn áo quần; đôi khi mực không đủ, lại không thể viết được, chẳng lẽ lúc nào cũng phải mang theo một lọ mực bên mình?
Bút bi, khi cần dùng chỉ cần bấm “cạch” một cái là viết được, dùng xong bấm lại, không lo làm bẩn áo quần hoặc lúc cần lại không có mực.
Lục Quảng Toàn hiện giờ luôn mang theo hai cây bút bi.
Lần này, cô nhìn thấy lô hàng hoàn toàn khác, vỏ ngoài bằng kim loại, cầm trên tay nặng trĩu rất có cảm giác, có vài cái có cảm giác tráng men, có hoa văn Thanh Hoa, Tĩnh Thái Lam, còn cao cấp hơn cả bút máy!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play