“Không có đâu!” Vệ Đông nhảy dựng lên, Vệ Mạnh Hỉ cảm thấy giường và sàn nhà rung lên hai lần, lập tức đầu càng đau hơn. “Được rồi, được rồi, không có âm mưu gì là tốt, nghe mẹ nói, cảm ơn con, mau đi ngủ trưa đi.”
Vệ Đông tức giận chạy đi, một lát sau lại ôm hộp thuốc lên, “Mẹ muốn uống thuốc gì thì tự lấy ra nha.”
Nhóc con nhỏ nhắn: Hừ, xem con rộng rãi thế nào!
Vệ Mạnh Hỉ bị cậu làm cho cười, đánh nhẹ một cái, “Đi ngủ đi, đừng để mẹ phải nói lần thứ ba.”
Cậu nhóc này mới chịu nhõng nhẽo bỏ đi, cái đuôi sắp vểnh lên đến trời rồi.
Trong nhà có một hộp thuốc, chủ yếu là thuốc cảm và hạ sốt, vì nhiều con, nửa đêm bị sốt cũng không hiếm, không chuẩn bị sẵn là không được. Cô tìm khắp nơi, nhưng không thấy viên thuốc giảm đau nào, đành phải bỏ qua.
Cố chịu đựng thôi, thời này cũng không có miếng dán giữ ấm, đang suy nghĩ thì bỗng nhiên một cái đầu nhỏ thò vào qua khe cửa, là Căn Bảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT