Vệ Mạnh Hỉ phản ứng nhanh, kịp thời tránh ra, không để cho cô ta quỳ xuống, “Có gì thì nói tử tế, cô làm gì thế này.”
Hách Trung Mai kêu khóc mấy tiếng, đã thu hút khách bên ngoài vào xem, tất cả đều ngơ ngác nhìn vào trong. Vệ Mạnh Hỉ tuy không quan tâm đến thanh danh, nhưng cũng không muốn vô duyên vô cớ bị mang tiếng “ngược đãi nhân viên”.
Hách Trung Mai không nói được lời tử tế, cứ khóc lóc kêu nghèo, đại khái là cô ta trước đây cũng là công nhân mỏ than, bây giờ bị sa thải muốn tìm công việc để nuôi sống gia đình, cô ta có gì sai, Vệ lão bản lại cố tình đổ oan cho cô ta là ăn trộm, nếu hôm nay không làm rõ thì cô ta không sống nổi nữa.
Đúng lúc Lý mẫu nghe thấy ở bên cạnh đi ra, nhận được ánh mắt ám chỉ của Vệ Mạnh Hỉ, liền nhanh chóng chạy sang bên kia gọi công an tới.
Công an không phải là những bà nội trợ, không có thời gian để lằng nhằng, nghe nói tiền hàng trong cửa hàng của Vệ Mạnh Hỉ không khớp, liền nói ngay “Vậy hai người đi cùng chúng tôi về đồn để điều tra.”
Không ai ngờ rằng, Vệ Mạnh Hỉ lại làm thật, vẻ bề ngoài và tính cách của cô luôn khiến người khác có cảm giác dễ nói chuyện.
Hách Trung Mai sợ đến mức rùng mình, vội nói là mình quên không tính số tiền bán hôm qua vào, tiền cô ta để trong túi áo mặc hôm qua, cô ta sẽ đi lấy ngay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play