Liên hệ với cuộc trò chuyện vừa rồi, hai anh em mấy năm không gặp, vậy mà lại không nhắc đến cha mẹ mà chỉ nói về trường học và hàng xóm, trong lòng Vệ Mạnh Hỉ mơ hồ có một suy đoán, cũng không tiện chạm vào nỗi đau của người khác, cười đáp.
Chợ đầu mối rất lớn, lớn đến mức Vệ Mạnh Hỉ không biết diễn tả thế nào, chợ tự do ở thành phố Thư so với chợ này, còn chưa bằng một phần mười lăm, à không, một phần hai mươi của nó.
Và khác với chợ tự do lộn xộn, chợ đầu mối ở đây được phân chia thành từng gian hàng nhỏ riêng biệt, và các sản phẩm cùng loại hầu như đều ở một chỗ, hàng quần áo sẽ không lẫn với hàng ăn uống, hàng đồ chơi sẽ không lẫn với hàng giày da.
Vừa bước vào, đã có người nhiệt tình chào mời mua đồ, nói toàn những câu tiếng địa phương Dương Thành nhanh và gấp, nếu không có Vi Hướng Nam bên cạnh làm phiên dịch, Vệ Mạnh Hỉ chẳng hiểu câu nào.
Khi ở thành phố Thư còn đang bán áo công nhân, thì ở đây quần ống loe, váy liền, áo dạ, thậm chí là quần tất, đều được chất đống như cải bắp không mất tiền mà bán!
Chất liệu cũng không còn đơn điệu như ở thành phố Thư với vải cotton và len pha, mà là Gabardine, Polyester, vải Kaki và sợi tổng hợp!
Màu sắc cũng không còn đơn điệu như đen, trắng, xanh, mà là đủ loại màu sắc rực rỡ, lòe loẹt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT