Vệ Mạnh Hỉ vốn là người nhớ dai, tuy không đến mức không đội trời chung với Lý Tú Trân nhưng cũng không thân thiện, không cần lãng phí biểu cảm, ánh mắt chỉ thoáng qua hai người họ, rồi dừng lại ở người đàn ông trẻ tầm hai mươi sáu, hai mươi bảy tuổi đứng cạnh họ.
Người này rất cao, da trắng mịn, mặc áo sơ mi trắng và quần jeans, nổi bật giữa những người trung niên trông ảm đạm xung quanh.
Vì chưa từng gặp qua, Vệ Mạnh Hỉ khó tránh khỏi nhìn thêm vài lần, người đàn ông cười với cô rồi chủ động bước tới, “Chào đồng chí Vệ, tôi là Đỗ Lâm Khê.”
Tâm trạng tốt của Vệ Mạnh Hỉ lập tức tan biến, hóa ra đây là lính mới chiếm chỗ của Tiểu Lục nhà cô.
Càng ghét trong lòng thì mặt càng không thể lộ ra, Vệ Mạnh Hỉ mỉm cười, cũng nhẹ nhàng bắt tay anh ta rồi nhanh chóng buông ra.
Đỗ cục trưởng, à không, giờ phải gọi là Đỗ quặng trưởng, là một người đàn ông trung niên lùn béo với gương mặt dầu bóng nhẫy, không ngờ con trai lại đẹp trai thế.
“Đồng chí cũng đến để đấu thầu mua tòa nhà trạm lương thực à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT