Ở mỏ, ưu tiên cho nhân viên và gia đình thuê là tốt, nhưng cũng nên ưu tiên cho việc mua bán nữa, đó mới là trả hết một lần và có thể mang lại thu nhập cho mỏ than. Là một quản lý tài sản hậu cần có trách nhiệm, cần phải tối đa hóa lợi ích cho mỏ than.
Bà Trương từng làm việc này, biết rõ mọi ngõ ngách, nên khi nghe thông tin đầu tiên đã đến thông báo cho bà ấy, quả là tốt lắm rồi.
Buổi tối ăn cơm xong, Vệ Mạnh Hỉ lùa bọn trẻ ra ngoài, rồi nói chuyện với Lục Quảng Toàn và cậu Mạnh. Thực ra là muốn nghe ý kiến của họ, kết quả cả hai người đều nhất trí: “Mua, chắc chắn phải mua!”
“Ôi trời mọi người sao vậy, con còn chưa nói là sẽ mua mà, mỗi năm chỉ mất sáu trăm tệ, con tin là có thể đàm phán xuống còn năm trăm, thuê thì tiện lợi hơn nhiều.”
Cậu Mạnh cười nhìn cô như cáo già, “Tiểu Hỉ à, đừng có mà coi thường Tiểu Lục không biết kinh doanh.”
Lục học thần đúng là có cái năng lực đó, có thể khiến người lớn yêu thích trong thời gian ngắn nhất.
“Nếu không đủ tiền, cậu sẽ tìm cách.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT