Vệ Mạnh Hỉ nghĩ thầm, không chỉ là tính tình không tốt, mà đúng là một bà già quái dị, sống cùng nhà mấy tháng trời mà không hé một lời về chuyện của mình, ngay cả khi bọn trẻ muốn gắp cho bà một miếng thịt, bà cũng tránh đi, cứ như không muốn thân thiết với bất kỳ ai.
Bị ngã mà có hàng xóm giúp đỡ đứng dậy, đúng là tổ tiên bà ấy có phúc lớn.
Miệng thì oán trách, nhưng trong lòng vẫn lo lắng, không tự mình đến xem thì không yên tâm, “Thím có biết cháu trai của bà ấy ở đâu không?”
“Ngày đó tôi nghe loáng thoáng là ngõ Kim Ngư, nhưng chỗ đó xa lắm.”
Ngõ Kim Ngư là cùng ngõ với nhà Triệu Xuân Lai, Vệ Mạnh Hỉ thở phào nhẹ nhõm, thế thì dễ rồi, cảm ơn thím tốt bụng, quay xe máy lại, đầu tiên đến cửa hàng mua ít đồ. Bà cụ chẳng thích ăn gì, ngay cả đồ ăn của Vệ Mạnh Hỉ, người từng mở quán ăn, bà ấy cũng bắt bẻ, Vệ Mạnh Hỉ quyết định mua mấy cái sườn nhiều thịt, đã ở nhà cháu trai thì nhờ họ hầm canh cho bà uống.
Bị thương xương phải uống nhiều canh xương để bồi bổ.
Đến ngõ Kim Ngư, Vệ Mạnh Hỉ tìm đến nhà Triệu Xuân Lai trước, anh không ở nhà, Đường Vân Phượng đang ngồi trong sân làm giày, Tiểu Yến đi học chưa về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT