Mặc dù cách ngân sách dự toán một nửa, nhưng cô cũng có thể bắt đầu khởi công.
Bởi vì nhà không phải một ngày là xây xong, nguyên vật liệu cũng không phải mua một lần là đủ, cô có thể từ từ, xây dần dần, trước tiên mua những thứ cần thiết nhất, dù sao chỉ cần hai tiệm thịt kho vẫn hoạt động bình thường, nhà xây xong, thì những thứ cần mua cũng sẽ mua được hết, cùng lắm thì việc trang trí có thể chờ thêm một hai tháng, chỉ cần kịp dọn vào trước mùa mưa năm sau là được.
Quyết định vậy, Vệ Mạnh Hỉ đi đến thôn Kim Thủy phía sau một chuyến, mời gia đình Cao Tam Dương đến ăn bữa cơm, lý do là bọn trẻ nhà cô muốn bái sư học nghệ, mời họ đến làm chứng. Chỉ có những người có đức cao vọng trọng mới được mời đến làm chứng, vợ chồng ông bà Cao rất thích cảm giác được hậu bối tôn trọng như vậy, dù Vệ Mạnh Hỉ không mang họ Cao, nhưng trong lòng họ, người biết cách làm việc, hộ khẩu còn nhập vào thôn Kim Thủy, là người trẻ tuổi đáng được coi như hậu bối.
Tất nhiên, Vệ Mạnh Hỉ cũng nhân tiện mời bạn uống rượu cho chú Thù... ai bảo anh chủ nhà của họ không uống một giọt rượu nào cơ chứ?
Người ta nói rượu giúp anh hùng mạnh dạn, trà giúp văn nhân suy tư, là người trong giang hồ như chú Thù, chắc chắn cũng thích rượu.
Vệ Mạnh Hỉ vốn dĩ không định làm chuyện này, nhưng lời bà Tô nói trước khi đi đã nhắc cô. Bà nói chú Thù không câu nệ lễ nghĩa, nhưng gia đình cô phải thể hiện lòng thành khi bái sư, trong xã hội cũ một người thầy tương đương với nửa người cha, người ta nói dạy học trò là đói chết thầy, người ta sẵn lòng dạy nghề quý giá cho một đứa trẻ không phải người thân, đó là ân nghĩa lớn.
Vệ Mạnh Hỉ cảm thấy bà nói rất đúng, nên làm một bàn tiệc ngon đãi khách là điều cần thiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play