Hóa ra, những đứa trẻ vô tư cũng có thể nhớ được mọi chuyện.
Vệ Mạnh Hỉ cũng không nhất thiết ép buộc chúng đi, dù sao sau này lớn lên, dần dần chúng sẽ hiểu ra, lúc đó chúng sẽ biết ý nghĩa của việc đi tảo mộ.
Ăn xong sủi cảo, cả nhà mua vài lon đồ hộp, Lục Quảng Toàn còn thật sự mua vài tờ báo... không phải lấy đại mà chọn lựa kỹ càng, phải là loại có tin tức thời sự và nghệ thuật văn chương!
Ba giờ chiều, cả nhà đã đến nghĩa trang.
Vệ Hành được chôn cất tại nghĩa trang của tổ tiên nhà họ Vệ, nơi đó có hàng chục ngôi mộ đều là người nhà họ Vệ. Vệ Mạnh Hỉ còn nhớ hồi nhỏ mỗi năm đều đến đây, trong nhà cũ có từ đường. Theo thói trọng nam khinh nữ ở tỉnh Thạch Lan, dù cô là con một của chi nhà họ Vệ này cũng không được vào từ đường.
Nhưng cha cô thì không chịu như vậy, ông không chỉ cho cô vào, mà còn cõng cô trên vai, hiên ngang bước qua bậc cửa cao khi có đông người nhất, còn chỉ vào các bài vị dạy cô đây là ai ai đó.
Cô vẫn nhớ lần đầu tiên làm như vậy, nét mặt của những người trong gia tộc nhà họ Vệ thật đặc sắc, có một ông già râu bạc tức đến đau tim, mắng cha cô “không đúng mực” “phá hoại quy tắc”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT