Nghe thì hay thật, nhưng Vệ Mạnh Hỉ không hiểu tại sao ông lại kể chuyện này cho một người ngoại tộc như cô
“Tôi biết, tiểu Vệ đồng chí là người có khả năng lớn. Chỉ bằng việc cô có thể truyền dạy hết cho Khai Thái, thì có thể biết cô là bạn của nhà họ Cao chúng tôi.”
Vệ Mạnh Hỉ đỏ mặt, thực ra cô cũng không truyền dạy hết, vẫn còn giữ lại cho riêng mình.
Gần đây, việc buôn bán cặp sách của đôi vợ chồng trẻ thật sự rất tốt. Nhìn một tổng thể sơ qua thì mỗi ngày ít nhất cũng bán được ba mươi cái, mỗi cái lãi tám hào, cũng kiếm được không ít.
Cao Khai Thái mỗi ngày chạy đi đi về về giữa Thư Thành và thôn Kim Thủy, thực ra cũng không kiếm được nhiều tiền, chỉ khi bán lương thực mới kiếm được một chút. Còn riêng việc bán cặp sách một ngày đã kiếm bằng ba bốn ngày trước kia, làm sao mà không vui được?
“Đã là bạn của nhà họ Cao, tôi muốn hỏi một chút, cháu nghĩ sao về việc nhập hộ khẩu?”
Chuyển đề tài nhanh quá, Vệ Mạnh Hỉ nhất thời không theo kịp, nhưng miệng nhanh hơn đầu, “Giống như đơn xin mà mỏ đã nộp, cháu và Quảng Toàn không có người thân. Nói thật không sợ ông cười, cha cháu mất sớm, mẹ thì có như không, Quảng Toàn tuy cha mẹ đầy đủ, nhưng vì mâu thuẫn gia đình nên hầu như không liên lạc với chúng cháu bên này. Sau này dù chúng cháu có chết bên ngoài, cũng không ai hỏi thăm một tiếng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play