“Wow! Khai giảng có thể đi ăn tiệc rồi!” Bọn nhỏ phấn khởi chạy đi, chẳng còn nhớ cơn giận dỗi lúc nãy.
Ngày hôm sau, lúc 5 giờ tan làm về nhà, Lục Quảng Toàn thấy Vệ Mạnh Hỉ đã mặc chiếc váy liền thân đã mua năm ngoái, tóc vừa gội xong xõa xuống đến ngang vai, đen và bóng mượt. Da vẫn trắng hơn người bình thường, cũng không có khuyết điểm gì, không cần trang điểm gì nhiều, chỉ vẽ nhẹ hai nét lông mày và thoa chút son môi.
Quả là một nữ đồng chí môi đỏ răng trắng, xinh đẹp duyên dáng, hai lỗ tai Lục Quảng Toàn lại không tự chủ mà đỏ lên.
Vệ Mạnh Hỉ không để ý, giục anh thay bộ đồ công nhân ra, mặc một bộ đồ mới một chút. Áo sơ mi đã được bà Tô giặt sạch, không còn thấy nếp gấp mới nữa, quần thì là quần giải phóng bình thường, nhưng vì anh cao, mặc vào trông tinh thần hẳn lên gấp trăm lần.
Không thể phủ nhận rằng, người cao, chỉ cần phong thái không tệ, đã thắng ngay từ vạch xuất phát. Hai người nhìn nhau, rút ra kết luận này.
Lần này Vệ Mạnh Hỉ cuối cùng cũng có thể an tâm ngồi phía sau xe đạp, để việc đạp xe cho anh, nhờ vậy mới có thời gian nhận ra, bầu trời dường như rất xanh, xanh không chút tạp chất, hoa dại bên đường rất đẹp, vàng, trắng, tím, lấp lánh như những vì sao.
Thậm chí, đẹp đến mức cô muốn hát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play