Quan trọng là Dương Mộng Lệ bây giờ còn có suy nghĩ khác, “Ngôi nhà này nếu cho thuê thì cũng thôi, không tốt thì chúng ta còn có cái rủi ro, chi bằng bán luôn đi, một lần cho dứt điểm.”
Diêu Vĩnh Quý có chút tiếc nuối, đó là tài sản tổ tiên của gia đình ông, tất nhiên không phải từ đời ông mà là từ đời ông cố chia cho nhà bác cả, sau đó bác cả bị liên lụy trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa, căn nhà hai tầng mặt tiền này bị tịch thu, năm ngoái mới được trả lại. Nhưng vì con cái của bác cả người thì mất, người thì ra nước ngoài, căn nhà này giao cho họ quản lý.
“Ông nghĩ mà xem, anh họ của ông đã ra nước ngoài bao nhiêu năm rồi, liệu có còn quan tâm đến căn nhà nhỏ này không? Người ta kiếm được tiền đô, đâu có thiếu vài ba đồng lẻ... Ông lại nghĩ mà xem, con trai sắp cưới vợ rồi, đồ cưới tứ đại kiện lấy gì mua?”
Diêu Vĩnh Quý trong lòng đấu tranh, tuần trước ông đã gọi điện cho anh họ, bên kia nói rằng chính phủ đã trả lại thì tùy họ xử lý, bất kể là tiền thuê hay tiền bán cũng không cần gửi về, coi như quà cưới cho cháu trai cháu gái.
Từ khi nhận được tin này, hai vợ chồng không muốn cho thuê nữa, mỗi năm thu tiền thuê chỉ vài đồng, chi bằng bán một lần cho xong.
Nhưng Vệ Mạnh Hỉ liệu có mua không, họ cũng không chắc, tuy quầy thịt quay kiếm được chút tiền lẻ, nhưng theo quan sát của họ cũng không kiếm được nhiều, trong tay cô không có tiền thì làm sao mua được?
Vậy nên, hai vợ chồng bàn nhau, cứ để cô đợi một thời gian, khi cô không kiên nhẫn nổi đến xin họ lần nữa, họ sẽ nhân cơ hội nói rằng anh họ muốn bán nhà, càng kéo dài, Vệ Mạnh Hỉ càng sốt ruột, không còn lựa chọn nào khác thì cũng phải mua thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play