Hiện tại sân nhà cô đã được cải tạo thành cửa hàng, cô có thêm nhiều thời gian hơn và quần áo mới mua dịp Tết cuối cùng cũng có thể mặc. Quần ống loe ôm chặt phía trên, dưới rộng, ôm sát đùi và mông, so với bộ đồ công nhân rộng thùng thình, thật giống như không mặc quần – “lộ nguyên hình”.
Cô không chỉ cao hơn người bình thường, mà tỉ lệ cơ thể cũng rất đẹp, chân dài eo thon, mặc quần ống loe vào, chân như dài đến một mét bảy, áo sơ mi nhét trong quần ống loe càng kéo cao vòng eo, nhìn tỉ lệ ít nhất phải một mét bảy lăm.
Cô cứ thế thản nhiên đi trong khu túp lều, người khác nhìn vào lại như nhìn thấy người mẫu trên tạp chí thời trang.
Mặt Lục Quảng Toàn hình như càng đỏ hơn, không biết là do nóng hay do cái gì khác.
Ô Ô đang nằm trên vai anh, đang nghịch tai anh, miệng thì gọi “đỏ đỏ”, sợ mẹ không biết cha là con gà trống mặt đỏ.
Vệ Mạnh Hỉ cũng thấy anh này kỳ lạ, “Anh bị cảm à?”
“Không.” Anh bế con, vừa quay người, cô đã đi trước anh, thứ gì đó tròn trịa đầy nữ tính kia lại hiện ngay trước mắt anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT