“Nhìn cô xem, Lưu Hồng Cúc phải không, người lớn mà đi đánh đứa trẻ chỉ mới bốn năm tuổi, cho dù có sai cũng không đến lượt cô động tay, không biết xấu hổ nhìn lại bản thân, cô như vậy mà cũng dạy dỗ con người khác sao?”
“Còn cô nữa, tên gì nhỉ, con cô quần áo bẩn thỉu như vậy, cô mắt mù hay tay què không biết giặt giũ sao?”
Hầu Ái Cầm đã sớm nhìn mấy người này không vừa mắt, chỉ là không tìm được cơ hội dạy dỗ, cũng sợ người khác nói cô xem thường vợ thợ mỏ.
Cô khinh thường họ vì nghèo, khinh thường họ vì không có văn hóa sao?
Thế tại sao cùng quặng tẩu nghèo và không có văn hóa, người khác lại biết dựa vào lao động của bản thân tạo dựng cuộc sống tốt đẹp? Lại biết an phận thủ thường không dựng chuyện?
“Tôi thấy mấy người đều rảnh rỗi, còn tìm tôi xin trợ cấp, trước hết hãy cứu trợ tư tưởng của mấy người đi.” Cô dừng lại, ác liệt nhìn tất cả mọi người, “Tư tưởng lười biếng, dù có cho các cô núi vàng núi bạc cũng không giàu nổi!”
“Ngược lại, chỉ cần chăm chỉ, như người nhà Tiểu Vệ, ban đầu cũng như các cô, người ta không có học cao, nhưng bây giờ dựa vào đôi tay của mình tạo dựng cuộc sống sạch sẽ thoải mái cho con, các cô không những không học theo tấm gương tốt mà còn kéo người ta xuống, có phải muốn người khác sống không bằng các cô, các cô mới vui đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play