Vào đến cửa chính, là một sân nhỏ rất sạch sẽ, hai cửa sổ nhỏ có hoa văn, lau chùi sạch sẽ, rèm cửa kéo lên, “Chị Hầu, chị vào xem nhé.”
Hầu Ái Cầm đi trước tiên, trong lòng nghĩ, nếu thật có hiểu lầm gì thì bà cũng có thể giúp giải thích đôi lời. Bà là người giúp lý không giúp thân, nhưng con người mà, cũng còn để ý xem có hợp duyên hay không, có thích hay không.
Trong nhà bài trí rất đơn giản, cũng rất sạch sẽ, chăn gối trên giường được gấp gọn gàng, chỗ gần cửa sổ có một giá sách, xếp đầy sách, bên cạnh là một cái tủ được che bằng vải hoa, bà cũng không nhìn kỹ. “Tiểu Vệ, những chuyện thế này khó mà giải thích rõ, hay là thôi đi...”
Chưa nói hết câu, Vệ Mạnh Hỉ chỉ vào cái “bàn” được che bằng vải hoa, lớn tiếng nói: “Lý Tú Trân, ‘người đàn ông lạ’ cô tìm nằm trong đó, tự mình đi xem đi.”
Không cần Lý Tú Trân động tay, những người đến xem náo nhiệt đã không chịu yên, một phát kéo tấm vải lên.
Mọi người đều nín thở, có người lo lắng cho Vệ Mạnh Hỉ, có người hả hê, nhiều hơn là những người tò mò, ai nấy đều mở to mắt, chỉ chờ xem gã “gian phu” này trông như thế nào. Dù sao, Tiểu Lục cũng là người nổi tiếng đẹp trai ở mỏ than mà.
Lý Tú Trân trong lòng hận không chịu nổi, cô đã chờ đợi giây phút này quá lâu, từ đêm nghe thấy tiếng “cạch cạch” đó, cô đã chờ ngày Vệ Mạnh Hỉ thân bại danh liệt! Cô thật sự không hiểu, cũng hận Vệ Mạnh Hỉ ở trong phúc mà không biết hưởng, Lục Quang Toàn là người đàn ông tốt như vậy, cô tại sao không hài lòng, còn muốn cắm sừng anh ta!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT