Triệu Xuân Lai không chỉ không phản đối mà còn cười đồng ý, anh thật không ngờ cô gái trẻ này lại thông minh đến vậy. Thời này có những người buôn bán chân chính như anh, thỉnh thoảng lách luật, nhưng rất nhanh sẽ thu lại chân thử, cũng có những người lâu dài làm ăn phi pháp, lừa đảo.
Hàng nhỏ không đáng bao nhiêu, như radio, TV, khi lấy hàng, người khác chọn hàng tốt, họ thì chọn hàng lỗi, dù sao khi bán gặp người không biết hàng, mua đơn lẻ thì bán. Đợi khi người mua mang về nhà phát hiện là hàng hỏng, họ đã cao chạy xa bay.
Vì mua hàng nhập khẩu, lại không dùng ngoại tệ, báo cảnh sát có khi còn làm liên lụy đến bản thân, người mua chỉ biết ngậm đắng nuốt cay.
Triệu Xuân Lai thích tiền, nhưng không thích kiếm tiền theo cách đó, nên ngay từ đầu anh đã không có ý định này, khi lấy hàng cũng tự mình kiểm tra kỹ.
Tất nhiên, anh cũng không sợ Vệ Mạnh Hỉ đổi ý. Bởi vì bây giờ số tiền sáu trăm đồng nhận được đã gần đủ vốn, số còn lại là lợi nhuận, dù không nhận được anh cũng có tiền ăn Tết năm nay.
Thậm chí, anh không lo đối phương sẽ đổi ý.
Anh tin người cẩn thận như vậy sẽ không vì hai trăm đồng mà làm bẩn danh dự của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play