Quả nhiên, tầng lớp thượng lưu vẫn luôn là tầng lớp thượng lưu, họ chỉ quan tâm đến những gì họ đã bỏ ra. Một khi họ đã bỏ ra cái mà họ cho là “chi phí” khá tốt, mà ngươi một con kiến nhỏ, còn không tha thứ cho họ thì ngươi chính là lòng tham không đáy, không biết xấu hổ.
“Cô đi đi, sau này đừng đến nữa, đồ cô mua bọn trẻ đã dùng rồi, cũng không tiện trả lại, đây là sáu mươi đồng, coi như trả lại cô.”
Lý Mạc Lỵ uốn éo thân mình, đi thì đi.
Vệ Mạnh Hỉ tức giận, mấy đứa nhỏ cũng tức giận, bọn nó không biết mẹ và dì cãi nhau chuyện gì, nhưng chúng biết, dì luôn chê nhà chúng nó hôi. Bọn trẻ cũng hiểu chuyện, biết bọn nó có áo để mặc, có cơm để ăn, được đi học, đều nhờ mẹ hàng ngày làm việc vất vả, khiến mình và nhà bị hôi, mới nuôi bọn nó mập mạp như vậy.
Chê nhà bọn nó, chính là chê mẹ bọn này nha.
Tiểu Vệ Hồng bĩu môi, rất nghiêm túc nói: “Con không thích dì Mạc Lỵ nữa, dì không đáng để con thích, hừ!”
Vệ Mạnh Hỉ ngẩn ra, cô còn lo lắng mình cãi nhau với Lý Mạc Lỵ, người đau lòng nhất sẽ là Vệ Hồng, dù sao đó là “cô tiên” đầu tiên nhỏ bé của nó nhìn thấy, nó sẽ thích cô ấy suốt đời, và luôn nỗ lực hướng tới giống cô ấy, sau lưng Vệ Mạnh Hỉ còn ghen tị gọi cô bé là “con sói nhỏ mắt trắng” nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play