Không ngờ, người phụ nữ này lại có tài thật.
Vệ Mạnh Hỉ không có thời gian quan tâm cô ta nghĩ thế nào, sau khi việc kinh doanh thức ăn nhanh đi vào quỹ đạo, cô liền nghĩ, ăn thịt heo thịt gà mãi cũng chán, hay là làm cá?
Mặc dù tỉnh Thạch Lan là tỉnh nội địa, nhưng vẫn có một hồ nước ngọt rất lớn và vô số hồ chứa có thể nuôi cá, trước đây thời điểm ăn uống thể không ai dám làm những điều này, nhưng bây giờ thì khác, dân chúng dần dần có của ăn của để, muốn cải thiện bữa ăn, ăn chút đồ tươi, tự nhiên có người bán.
Nhưng Vệ Mạnh Hỉ chạy lên thành phố vài chục lần cũng không thấy ai bán cá, sau đó hỏi thăm mới biết, muốn mua cá phải đến tỉnh thành.
Thành phố Thư à, chính là nơi mẹ con mấy người bọn họ từng chạy nạn đi qua, còn nhớ đếm đó mấy mẹ con run rẩy qua đêm tại trạm xe buýt.
Nói thật, nơi đó đời trước Vệ Mạnh Hỉ cũng không đến nhiều lần, nhà hàng của cô đều mở ở mỏ than Kim Thủy và huyện Hồng Tinh, tỉnh thành vì cô cảm thấy thị trường đã bão hòa, khảo sát vài lần nhưng vẫn chưa mở, thêm vào đó cái đêm như chó nhà có tang đó, cô không muốn đến.
“Cá cá, thơm thơm.” Tiểu Ô Ô đột nhiên chảy nước miếng đi đến, ôm lấy chân mẹ làm nũng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play