Sau này mới hiểu ra, nước mắt của mẹ thực ra là đạo đức giả.
Dưới nước mắt và sự chỉ trích không ngừng của mẹ, đứa trẻ hoàn toàn mất khả năng suy nghĩ lý trí, chỉ có thể đi theo suy nghĩ của mẹ, mẹ nói gì là gì, một khi không nghe theo, thì là không hiểu chuyện, không hiểu cho mẹ đơn thân, không biết ơn.
Mạnh Thục Hiền cho rằng Tạ Đỉnh là ân nhân lớn của mẹ con họ, bà gả cho ông ta để đền ơn chưa đủ, còn phải để con gái mình hầu hạ như người giúp việc, bỏ học là đền ơn, nghe lời cha kế mà gả cho một người đàn ông ốm yếu cũng là đền ơn… bây giờ, chỉ phản kháng một chút cũng là không biết ơn rồi.
Vệ Mạnh Hỉ vốn đang rất bình tĩnh, nhưng lại như bị ai đó dội cả thùng xăng vào lòng, rồi châm thêm một que diêm.
Nhưng cô luôn nhớ rằng không được làm ảnh hưởng đến người vô tội. Nhân vật chính của buổi lễ hôm nay ngoài Tạ Y Nhiên còn có Lý Hoài Ân, quan trọng hơn là gia đình nhà họ Lý. Họ khổ sở chuẩn bị đám cưới cho con trai có lỗi gì, tại sao phải biến thành chiến trường của cô?
Vệ Mạnh Hỉ hít một hơi sâu, lướt qua mẹ mình đang khóc lóc, “Chú Tạ cũng đừng ép mẹ cháu, hàng xóm láng giềng đều biết bà đã không quan tâm đến chuyện bên ngoài nhiều năm nay. Chú không thể chứng minh bức tranh này là của nhà chú, nhưng cháu có thể chứng minh nó là của nhà cháu.”
Tạ Đỉnh trong lòng không thoải mái, không ngờ những chiêu trò trước đây dùng bao nhiêu lần đều thành công, hôm nay lại vô dụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT