Khi cô còn tè dầm nghe thấy cô ta học bài, khi cô thức dậy quét nhà nghe thấy cô ta học bài, khi cô đun bếp nấu cơm nghe thấy cô ta học bài, khi cô giặt giũ những đôi giày và tất hôi thối của cha, vẫn nghe thấy cô ta học bài.
Thỉnh thoảng, cô bé Vệ Mạnh Hỉ cũng chán, không muốn học nữa, nhõng nhẽo đòi ăn bánh ngọt, đòi thả diều, cha cô bé – người cha dịu dàng của cô không còn cách nào khác phải đồng ý, hứa chiều sẽ mua, còn bẹo mũi cô bé và nói: “Mộng Hỉ thật là một con mèo ham ăn.”
Mỗi khi nghe thấy vậy, Tạ Y Nhiên trong lòng gào thét: Để con học đi, hãy để con học thay chị ấy!
Cô ghen tị đến phát điên vì cô ta có người cha dịu dàng cưng chiều như vậy, ghen tị đến phát điên khi người khác khen cô ta đẹp, ghen tị đến phát điên…
May mắn thay, sau đó mọi thứ đã thay đổi, cha của Vệ Mạnh Hỉ mất, cha cô cưới mẹ Mạnh Hỉ và họ trở thành một gia đình, một gia đình có thể bị cô điều khiển.
Những gì Vệ Mạnh Hỉ từng có, bây giờ đều là của cô, những gì Vệ Mạnh Hỉ không có, cô cũng phải có, chẳng hạn như đám cưới hoành tráng này, món quà cưới quý giá này.
Vì vậy, khách mời nhìn thấy, cô dâu xinh đẹp mỉm cười bước tới, như một cô công chúa kiêu ngạo, “Chị, em biết cuộc sống của chị khó khăn, dù chị không nói em và Hoài Ân cũng sẽ giúp đỡ chị, nhưng hôm nay đây là món quà mà cha tặng, em mong chị đừng như trước đâybướng bỉnh nữa…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT