Phòng mới của nhóm quặng tẩu đã làm xong, nhà bên cạnh Lý Tú Trân đã chuyển vào ở rồi. Không biết có phải hộ khẩu của họ đông người hay không mà được duyệt thêm diện tích hai gian phòng, bọn họ cũng đến chỗ Vệ Mạnh Hỉ mấy lần rồi, cũng mời mấy cái công nhân đã từng làm cho Vệ Mạnh Hỉ, cái phòng ở cũng mang phong cách của Vệ Mạnh Hỉ.
Đặc biệt là cái cửa số được làm rất đẹp, một hàng đỗ quyên được trồng ở góc sân, màu sắc tươi tắn nhìn hết sức thoải mái.
Lưu Quế Hoa bĩu môi: “Cái này người ta gọi là màu xanh lá còn còn tốt hơn xanh lam”. Mới vừa dọn vào liền làm mấy bàn tiệc, mời toàn lãnh đạo văn phòng, ai cũng khen cái phòng mới này rất đẹp.
*màu xanh lá còn còn tốt hơn xanh lam: có nghĩa là con người có thể tiến bộ sau khi học tập hoặc giáo dục. Nó thường được sử dụng như một phép ẩn dụ cho học sinh vượt qua giáo viên hoặc con cháu vượt qua người đi trước == người sau vượt mặt người trước.
Vệ Mạnh Hỉ chỉ cười, mọi người ở thời đại 1980 nói chung là đầu óc đơn giản, nghĩ cách đóng góp cho việc xây dựng đất nước thông qua sự chăm chỉ, mặc dù có nhiều người lén lút ăn trộm như Nghiêm Lão Tam, nhưng đại đa số đều nghĩ muốn tạo mối quan hệ gì đó.
Cũng chính cô đời trước vì mở rộng quy mô kinh doanh, đã đơn thương độc mã đi ra ngoài chạy nghiệp vụ, ở trong hoàn thành đơn thuần thế này cô thiếu chút nữa đã quên chạy quan hệ.
Đầu óc Lý Tú Trân cũng không đơn giản, tuy nhiên Vệ Mạnh Hỉ cũng không phản cảm, không quan tâm cô ta có tâm hay hay không, chỉ cần không ảnh hưởng đến lợi ích của cô thì cô có thể nhìn cô ta bằng ánh mắt thưởng thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT