Nhưng chính kiểu miêu tả lộn xộn này khiến lông mày của Lục Quảng Toàn càng nhíu chặt, điều này không chỉ một lần chứng minh tình cảnh bọn họ ở nhà, còn đem những chuyện ngược đãi xé mở trước mặt anh.
Một lần nữa anh rơi vào khoảng lặng….
Trong cuộc hôn nhân này anh thật sự có lỗi với vợ quá quá nhiều.
Anh như vậy, bọn nhỏ mới thả lỏng cảnh giác, thậm chí cảm thấy anh cùng bọn nó giờ như chung một đội: “Ba, ba đừng khóc, bọn con không thích bà nội, sau này sẽ không về quê nữa a”.
Căn Hoa còn tri kỷ lấy khăn tay nhỏ của mình ra đưa cho ba, ba cứ khóc đi, bọn nó sẽ không cười ba đâu.
Vì lý do này, Vệ Đông Căn Bảo quyết định cho anh vị trí ở cuối giường của mẹ, dù sao cũng không nằm cùng một cái gối nên không tính là ngủ chung, như vậy sẽ không sợ thêm em gái nữa.
Đêm nay, Vệ Mạnh Hỉ cười mãn nguyện, còn Lục Quảng Toàn thì trằn trọc cả đêm. Bốn đứa nhỏ thì có giường riêng của mình nhưng thói quen ngủ không tốt, đứa thì đánh rắm, đứa thì nghiến răng, đá chăn.
Hai đứa con gái thì ngủ giường dưới, không có gối đầu nên dùng quần áo xếp lên làm gối ngủ, chăn cũng là của người lớn may nhỏ lại. Con trai thì ngủ giường trên, chăn đệm tứ tung, cũng không có gối đầu…. Tuy rằng nói giường đôi nhưng nhóm tiểu gia hỏa vẫn còn nhỏ, Vệ Mạnh Hỉ không dám làm cao quá, sợ bò lên xuống nguy hiểm.
Nương nhờ ánh sáng của mặt trăng, anh có thể thấy được bày trí trong phòng, tuy rằng diện tích nhỏ hẹp nhưng đồ vật được bày biện chỉnh tề sạch sẽ, sờ soạng trên đầu giường, một chút bụi cũng không có. Những loại bụi mịn du đãng trong không khí ở mỏ than này cơ hồ không có bám vào.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT