Vân Xu cũng ngồi xuống ghế dài, “Nhưng anh không phải đi làm sao, bây giờ là ban ngày, đâu phải cuối tuần.”
Thành Trạch nói: “Công việc của tôi rất tự do, thời gian do tôi tự quyết định, hơn nữa công việc rất ít, hoàn toàn không ảnh hưởng.”
Vân Xu có chút khó hiểu, còn có loại công việc này sao, nhưng xem dáng vẻ anh ta không giống như đang nói dối, có lẽ là công việc có tính chuyên môn cao.
Thành Trạch dụ dỗ: “Hôm nay thời tiết đẹp như vậy, cùng tôi ra ngoài chơi đi.” Anh ta móc ra hai tấm vé, “Cô xem tôi đã lấy cả vé vào cửa công viên giải trí rồi, không đi thì phí lắm.”
Anh ta hết lời khuyên nhủ, tả một câu, hữu một câu, miêu tả cảnh tượng công viên giải trí một cách hoa mỹ, tiện thể còn bán thảm, nói trước đây anh ta toàn đi công viên giải trí một mình, cô đơn buồn bã lạnh lẽo, hy vọng lần này có người đi cùng.
Vân Xu không chống đỡ nổi, lại có chút do dự, “Nhưng buổi chiều tôi còn muốn…”
Thành Trạch xua tay: “Đi làm thì xin nghỉ là được, dù sao quán cà phê cũng nhàn lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT