Thái độ hai người ôn hòa, nhưng ánh mắt lại nhìn thẳng vào cô, như thể câu trả lời của cô rất quan trọng, Vân Xu bỗng nhiên cảm thấy một áp lực.
Cô nhìn Bùi Dã Mục, rồi lại nhìn Ôn Minh Hàm, cảm thấy lời hai người nói đều có lý, hơn nữa loại chuyện này căn bản không có đáp án chính xác, chỉ có những ý kiến khác nhau của mỗi người.
“Nếu coi luật pháp như không có gì, thành phố chắc chắn sẽ rơi vào hỗn loạn, nhưng nếu luật pháp không thể phát huy tác dụng bảo vệ vốn có, thì làm sao có thể cưỡng cầu người khác tuân thủ.” Cô thở dài lắc đầu, “Tôi cũng không biết rốt cuộc cái gì là đúng, cái gì là sai, chỉ có thể nói gặp phải chuyện cụ thể thì phân tích.”
Hai người nhất thời im lặng, không hề chớp mắt nhìn cô.
Vân Xu nghi hoặc nói: “Sao vậy?”
Ôn Minh Hàm thu hồi ánh mắt, khẽ cười nói: “Không có gì, chỉ là cảm thấy cô Vân rất thành thật, tôi đã thấy rất nhiều người, dù nhiều chuyện không rõ, cũng thích vắt óc ra để tìm những thứ đáng thương mà cố gắng phụ họa.”
Như vậy thì có thể thể hiện bản thân họ cái gì cũng biết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT