Trong cơ thể Trần Nghiên dị năng kịch liệt quay cuồng, sắc mặt trầm đến đáng sợ, cô muốn hung hăng giáo huấn nhóm người này.
Nhưng một đôi tay nhỏ mềm mại giữ chặt cô, Vân Xu nhẹ nhàng lắc đầu.
Trần Nghiên sẽ không cự tuyệt Vân Xu, chỉ có thể lạnh mặt áp xuống phẫn nộ trong lòng.
Việc đã đến nước này, để tránh cho tình huống tệ hơn, Phòng Mạn Kha không thể không đứng ra, "Cô Vân, thật xin lỗi vì đã đưa ra quyết định như vậy, nhưng tất cả vì suy xét đến sinh mạng của mọi người, tôi không cho rằng quyết định kia là sai, chúng tôi cần phải có trách nhiệm với sinh mạng của những người khác."
Vân Xu khẽ thở dài, tiếng thở dài nhẹ miểu này phảng phất như lông chim, rơi vào trong lòng mọi người.
"Tôi cũng không nói các người là sai." Ánh mắt cô trong trẻo tĩnh lặng, "Mỗi người đều có lập trường của riêng mình, sự kiện kia không có cách nào phân chia đúng sai, tất cả chỉ có thể đổ lỗi cho mạt thế."
"Lúc đó rất khổ sở là thật, nhưng tôi chưa từng oán hận các người."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT