Vân Xu cầm lấy kịch bản, đắm chìm bản thân vào tính cách của nữ chính.

[ Cố Noãn là sinh viên năm ba, kiêm nhiệm cán bộ hội sinh viên, tính cách dịu dàng hiền lành, hôm nay là mùa khai giảng, cô chủ động đến giúp đỡ chào đón tân sinh viên.

Những gương mặt xa lạ không ngừng ùa vào sân trường, bọn họ đi theo cha mẹ phía sau, hưng phấn nhìn quanh sân trường, trên mặt đều là biểu tình phấn chấn.

Cố Noãn nhìn chăm chú bọn họ, khóe môi lặng lẽ cong lên một nụ cười, cô nhớ tới cảnh tượng mình mới vào sân trường, chắc hẳn cũng giống như bọn họ.

Đang lúc cô chuẩn bị đi đến chỗ chào đón tân sinh viên, một giọng nói tràn ngập sức sống vang lên bên cạnh.

"Học tỷ, có thể nhờ chị giúp một chút không?" Chàng trai mặc áo phông trắng và quần jean xanh nhạt, đeo một chiếc ba lô màu đen, thấy cô quay đầu, anh ta lộ ra một nụ cười rạng rỡ, thoải mái, trong trẻo lại tràn đầy sức sống.

Cố Noãn thân thiện nói: "Được chứ, em cần giúp đỡ gì?"

Chàng trai nhân cơ hội đi đến bên cạnh cô, "Là như thế này, Đại học X diện tích quá lớn, em tìm không thấy ký túc xá ở đâu."

"Cụ thể là tòa nào, chị chỉ đường cho em."

Chàng trai lộ ra biểu tình đáng thương, "Học tỷ, em từ nhỏ đã biết đường, có thể nhờ chị đưa em đi được không?"

Cố Noãn hơi giật mình, sau đó dịu dàng cười, "Được."

Cô đồng ý xong, lại nghi hoặc nói: "Vậy hành lý của em đâu?"

Thân hình của chàng trai cứng đờ không thể nhận ra, sau đó nói: "Hành lý của em còn ở trên đường, tối nay mới có thể đến, cho nên muốn tìm được ký túc xá trước." ]

Lồng tiếng xong đoạn mở đầu này, Vân Xu hoàn toàn hiểu rõ vì sao đoàn làm phim lại lựa chọn Tiết Cảnh Diệu làm CV nam chính, giọng nói của anh ta và nhân vật quả thật rất phù hợp, loại thanh xuân và sức sống kia gần như khiến anh ta trở thành bản thân nam chính.

Hơn nữa là người mới, Tiết Cảnh Diệu thể hiện rất xuất sắc.

"Rất tuyệt." Vân Xu trước tiên khen ngợi anh ta một câu, sau đó mới chỉ ra những chỗ chưa tốt, "Có một bộ phận cảm xúc chưa xử lý tốt, câu cuối cùng nên mang theo một chút chột dạ."

Cô nhẹ nhàng giải thích, Tiết Cảnh Diệu một mặt bị giọng nói của cô hấp dẫn, một mặt nỗ lực tập trung sự chú ý vào nội dung giải thích.

Mãi đến tận chiều, buổi luyện tập đối thoại này mới kết thúc.

Vân Xu nói: "Ngày kia chính thức thu âm, hôm nay chúng ta đến đây thôi, giọng nói quá mức mệt mỏi cũng sẽ ảnh hưởng đến diễn đạt."

Học tỷ rời đi, Tiết Cảnh Diệu vẫn lưu lại trong phòng.

Quen biết học tỷ thời gian không tính là ngắn, nhưng quan hệ giữa hai người giống như cách một khoảng cách rất lớn, hình tượng của cô ấy trong lòng anh ta càng là chắp vá miễn cưỡng, tuy rằng tốt đẹp, lại có loại cảm giác hư ảo nghiêm trọng.

Nhưng hiện tại nghĩ đến việc học tỷ kiên nhẫn dạy dỗ vào buổi chiều, cảm giác hư ảo kỳ quái kia chậm rãi tan biến, một học tỷ chân thật trước mặt anh ta lặng lẽ vén lên khăn che mặt.

Nghĩ như vậy, anh ta không nhịn được nở nụ cười.

Buổi tối.

Ăn tối xong, Vân Xu ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi, luyện tập một buổi trưa, cô cũng có chút mệt mỏi, đang lúc xem TV, Tư đã gửi tin nhắn đến.

Từ sau lần gửi file cho anh ta, Tư tìm cô tần suất so với trước kia cao hơn nhiều, có lẽ là nhìn thấy đồ đệ tiến bộ, trong lòng vui mừng.

Vân Xu thuận thế đem tin tức ngày kia chính thức bắt đầu thu âm nói cho anh ta.

Tư: CV nam chính đã xác định?

Thu Ý Nùng: Vâng ạ, nói ra rất thú vị, cậu ấy là đàn em cùng trường mà em quen sau khi tốt nghiệp, nghe em nói chuyện này, liền thử gửi một bản ghi âm cho đoàn làm phim, sau đó được chọn.

Tư Nhạc ánh mắt chậm rãi dừng ở cụm từ "đàn em cùng trường", ánh mắt thoáng nheo lại.

Tư: A? Một người mới rất lợi hại?

Thu Ý Nùng: Đúng vậy, bản thân cậu ấy có năng khiếu âm nhạc, hơn nữa tính cách và nam chính trong kịch rất gần gũi, buổi chiều cùng cậu ấy làm quen trước, em đều bị kinh ngạc, thật sự rất không tồi.

Thu Ý Nùng: Em có dự cảm lần này thành phẩm có lẽ sẽ không tệ.

Tư: Quan hệ của hai người rất tốt?

Thu Ý Nùng: Đương nhiên, dù sao chúng em cũng là cùng một trường, hơn nữa đàn em trước đây cũng đã giúp em không ít việc.

Vân Xu gửi xong những lời này, trong lòng hiện lên một chút chột dạ, cái gọi là giúp đỡ kỳ thật chính là vay tiền.

Tư: Cậu ta mượn tiền của ?

Lời nói thẳng thắn khiến Vân Xu sửng sốt một chút, sau đó trên khuôn mặt trắng nõn hiện lên vẻ ủy khuất, tuy rằng anh ta nói là sự thật, nhưng cô vẫn mạc danh ủy khuất.

Tư dường như từ sự im lặng lâu dài của cô nhận ra điều gì đó, lại nói tiếp.

Tư: Xin lỗi, dường như làm hiểu lầm, ý của tôi là, nếu trong cuộc sống gặp phải vấn đề, có thể tìm tôi, đàn em của em vẫn là sinh viên, rất nhiều chuyện đều không tiện.

Tin nhắn của anh ta làm Vân Xu dễ chịu hơn, Tư lần trước quả thật đã nói, có việc có thể tìm anh ta giúp đỡ.

Tư: Nếu thiếu cậu ta tiền, tôi chuyển cho trước, trả tiền cho cậu ta.

Thu Ý Nùng: Không cần đâu, chờ kịch truyền thanh thu âm xong, em liền có tiền.

Hơn nữa bán đi những bộ quần áo và túi xách cũ kia, trả xong phần nợ của Tiết Cảnh Diệu, số còn lại đủ để duy trì sinh hoạt của cô, chỉ là khoản nợ của Tư và "Đối tác" thì phải từ từ trả.

Thu Ý Nùng: Số tiền đã lấy của anh, em cũng sẽ nhanh chóng trả lại cho anh.

Tư Nhạc nhìn thấy tin nhắn mới nhất trên điện thoại, nhíu mày.

Tư: Những số tiền kia không cần trả, chuyên tâm lồng tiếng là được.

Vân Xu lại vì những lời này mà tranh luận với Tư nửa ngày, cuối cùng hai người đạt thành thỏa thuận, số tiền này Vân Xu có thể từ từ trả, nhưng không thể vì kiếm tiền mà ảnh hưởng đến sự nghiệp lồng tiếng.

Tư thật sự rất coi trọng sự nghiệp của cô, vẫn luôn tận sức bồi dưỡng cô thành một CV ưu tú.

Ngay lúc Vân Xu chuẩn bị kết thúc cuộc trò chuyện này, đối phương đột nhiên lại gửi đến hai câu.

Tư: Nếu ngày kia bắt đầu thu âm, bây giờ chọn mấy đoạn có cảm xúc cao trào lồng tiếng thử một chút, tôi xem xem còn có vấn đề lớn không.

Tư: Vì tiết kiệm thời gian, lần này không cần chuyên môn chuyển thành file ghi âm, chúng ta gọi thoại, cô đọc xong lời thoại, tôi trực tiếp nhận xét.

Vân Xu vẫn là lần đầu tiên nghe Tư nói muốn gọi thoại, tuy rằng hai người là quan hệ thầy trò, nhưng thường thường là cô gửi giọng nói, đối phương trả lời bằng tin nhắn, khi hai người mới quen, cô không phải là không có thử đưa ra yêu cầu muốn cùng đối phương trò chuyện bằng giọng nói, nhưng bị từ chối.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play