Tình hình ngày hôm đó cũng không bị truyền bá ra ngoài, liên quan đến nhiều người có thân phận địa vị, mấy nhà liên thủ đem sự việc ép xuống.
Lục Trạch trở lại Lục thị, lập tức triển khai công kích đối với Kỷ thị, đây không phải là trò chơi mèo vờn chuột trước kia nữa, Lục Trạch nghiêm túc muốn đánh sập Kỷ thị, anh ta muốn Kỷ Thành phải trả giá đắt cho hành động của mình.
Trải qua mấy năm phát triển, lực lượng của Lục thị lớn mạnh gấp mấy lần, lấy việc hao phí lượng lớn tài nguyên làm cái giá phải trả, sự công kích của nó làm Kỷ thị liên tiếp bại lui.
Diễn biến này làm những người trong giới kinh doanh không hiểu ra sao, rốt cuộc là loại thâm cừu đại hận nào, khiến tổng tài Lục thị điên cuồng như vậy.
Tuy rằng mọi người thường xuyên bỏ đá xuống giếng, nhưng Kỷ thị lại không có dấu hiệu suy bại, Lục Trạch đây là mạnh mẽ chèn ép đối phương, cho dù lợi ích của Lục thị bị tổn thất cũng không để bụng.
Hiện tại Lục Trạch không nghe lọt tai bất kỳ lời khuyên bảo nào.
Anh ta không hổ là con trai của trời tại Đông Thành, thủ đoạn sắc bén hữu hiệu, cắt đứt nhiều đối tác và nhà cung cấp của Kỷ thị, làm nó trực tiếp lâm vào cảnh khốn cùng.
Mọi người ở đây cho rằng Lục Trạch sẽ dựa theo tiến độ này đánh sập Kỷ thị, thì lại có chuyển biến.
Nguyên nhân là do hacker vô danh trực tiếp phá hủy bức tường lửa internet mà Lục thị đã tốn rất nhiều tiền để xây dựng, những tư liệu quan trọng liên tiếp bị tiết lộ ra ngoài, công ty trên dưới thấp thỏm lo âu.
"Lục tổng, kỹ thuật của chúng ta bị người ta phá giải."
"Lục tổng, đối tác muốn hủy bỏ hợp tác với chúng ta vì chuyện này."
"Lục tổng..."
Lục Trạch trầm mặt xử lý hết chuyện này đến chuyện khác bùng nổ, anh ta và Tiêu Tử Nguyệt giống nhau, đối với hacker sớm có chuẩn bị, tổn thất tuy lớn, nhưng miễn cưỡng có thể khống chế được, bất quá việc công kích Kỷ thị không thể không tạm dừng.
Đang lúc trong giới cho rằng cuộc chiến giữa Lục thị và Kỷ thị kết thúc, thì Kỷ thị, vốn luôn ở vào thế bị áp chế, ngược lại bắt đầu đánh trả Lục thị.
Lục thị cần phải phân ra một phần lực lượng để ứng phó, dẫn tới công ty càng thêm nguy hiểm.
Ngay cả Lục lão gia đã lâu không quan tâm đến công việc cũng đứng ra hỏi thăm tình hình của Lục Trạch, mẹ Lục càng là cả ngày mặt mày u sầu, ngay cả những buổi tụ họp thường đi cũng không đi, mỗi ngày chú ý tình hình công ty.
"Xin yên tâm, con sẽ nhanh chóng giải quyết tất cả mọi chuyện." Lục Trạch nói.
Năng lực của Lục Trạch không thể nghi ngờ, cho dù cục diện không tốt, anh ta vẫn khống chế toàn cục.
Nhưng không biết vì sao, sách lược phòng thủ của Lục thị mỗi lần đều bị Kỷ thị đoán trúng, ngược lại bị lợi dụng để giẫm lên Lục thị một cú đau.
Giống như là có người đang mật báo vậy.
Hai lần sau đó, mọi người nhạy bén phát hiện ra vấn đề.
Dù là người ra quyết sách có giỏi đến đâu cũng không chịu nổi việc công ty có nội gián, sự suy sụp của Lục thị càng chứng minh điểm này.
Lục Trạch không thể không phân tâm truy tra nội gián.
……
"Gần đây, tập đoàn Lục thị bị hacker tấn công, một lượng lớn tư liệu quan trọng bị tiết lộ, gây ra đả kích cho công ty, các nhà đầu tư sôi nổi bán tháo cổ phiếu, chúng ta có thể thấy giá cổ phiếu của Lục thị không ngừng giảm, giá trị thị trường giảm mạnh...... Tập đoàn Lục thị lâm vào nguy cơ, kế hoạch góp vốn lần thứ hai đã định trước có được thực hiện hay không vẫn là một ẩn số, tình hình trước mắt không mấy khả quan."
Trên chương trình kinh tế tài chính, người dẫn chương trình nét mặt nghiêm túc báo cáo về tình hình gần đây của Lục thị.
Trên ghế sofa, người phụ nữ nét mặt tiều tụy, sắc mặt tái nhợt, ngơ ngác nhìn chằm chằm TV.
Tương Tĩnh Huyên từ sau ngày hôm đó bị Giang Văn Diệu đưa về nhà, thường xuyên thất thần, công việc càng thường xuyên làm sai, cấp trên nhẫn nhịn hết lần này đến lần khác, cho đến khi một bản báo cáo đầy sai sót được giao lên, anh ta rốt cuộc không nhịn được nữa.
Nể mặt Giang Văn Diệu, cấp trên mặt lạnh bảo Tương Tĩnh Huyên về nhà nghỉ ngơi một thời gian, chờ nghỉ ngơi và chấn chỉnh lại trạng thái rồi đi làm.
Đây là ngày thứ ba Tương Tĩnh Huyên ở nhà, cô tùy tiện chuyển kênh, liền nhìn thấy tin tức về tập đoàn Lục thị.
Công ty của Lục Trạch gặp phải vấn đề nghiêm trọng sao?
Tương Tĩnh Huyên dù sao cũng đã đi làm mấy năm, nghe người dẫn chương trình nói, biết Lục thị hiện tại đang đối mặt với nguy cơ cực lớn, tuy rằng Lục Trạch lần trước không hề lưu tình, nhưng cô vẫn theo bản năng quan tâm anh ta.
Tương Bảo Bảo ngồi bên cạnh tim đập nhanh hơn, bức tường lửa của tập đoàn Lục thị chính là do cậu bé phá, hành vi của Lục Trạch lần trước quá đáng, cậu bé muốn hung hăng giáo huấn anh ta.
Nhưng Tương Bảo Bảo không muốn Lục Trạch chịu tổn thương nặng nề, những tư liệu bị tiết lộ kia đều là do những người khác ăn cắp.
Cậu bé chỉ nghĩ cho một bài học, nhưng tranh đấu thương nghiệp nào có đơn giản như cậu bé nghĩ, càng đừng nói sớm đã có người nhìn chằm chằm Lục Trạch, lần hành động của hacker này chính là cơ hội tốt nhất để ra tay.
Tương Bảo Bảo mơ hồ nhận thấy mình đã làm sai một chuyện lớn.
Cậu bé mím môi, an ủi bản thân không có việc gì, buổi tối cậu bé có thể đi cứu vãn.
Tương Bảo Bảo quay đầu nhìn về phía mẹ đang chăm chú nhìn TV, cậu bé nhất định phải nỗ lực làm cho ba ba và mẹ ở bên nhau.
Buổi tối, Tương Bảo Bảo lại lần nữa thành thục xâm nhập vào mạng internet của Lục thị, khác với lần trước lấy phá hủy làm mục đích, lần này cậu bé chậm rãi xây dựng cho Lục thị một bức tường lửa cường đại.
Chờ xây dựng xong, cậu bé lại nghĩ tới kế hoạch tấn công Tiêu thị mà cậu đã gác lại để giáo huấn Lục Trạch.
Lần này cậu bé nhất định phải đánh sập Tiêu thị.
Một biệt thự nào đó ở Đông Thành.
Mấy người đang chán đến chết tụ tập lại chơi game, đột nhiên tiếng cảnh báo dồn dập từ máy tính truyền đến, mấy người liếc nhau, ném điện thoại xuống, nhanh chóng trở lại trước máy tính.
Bọn họ đã cài một vài thứ nhỏ vào hệ thống của Tiêu thị, chỉ cần hacker kia lại xâm nhập, sẽ lập tức nhắc nhở bọn họ.
Một trong số đó hưng phấn nói: "Tốt lắm, cuối cùng cũng đợi được cậu, để tôi xem vị hacker vô danh này rốt cuộc lợi hại đến mức nào, cấp trên lại phái chúng ta xuống."
Cuộc chiến không tiếng động trên mạng bắt đầu.
Ngày hôm sau, cửa nhà Tương Tĩnh Huyên và con trai bị gõ vang.
Vài người đàn ông mặc vest đen, sắc mặt nghiêm túc đứng ngoài cửa.
"Cô Tương, chúng ta cần nói chuyện một chút."
Tác giả có lời muốn nói: Lục tổng cuối cùng bị con trai hố từ tổng tài bá đạo thành tổng tài bình thường.