Giải Dục Thành ôm cô động tác rất vững vàng, rất ít khi rung lắc, Vân Xu yên tĩnh nép trong lòng ngực hắn, bên tai là tiếng tim đập như có như không.
Từ lúc bị bế lên đến khi được đặt cẩn thận trên ghế ngồi, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, lại giống như đã trôi qua rất lâu.
Giải Dục Thành ngồi xổm xuống, trưng cầu ý kiến của cô, "Anh muốn xem vết thương của em một chút, có được không?"
Đầu gối Vân Xu rất đau, chạm vào cũng không muốn chạm, đã có thể cứ để như vậy cũng không được, cô chỉ có thể nói: "Vậy anh nhẹ tay một chút."
"Yên tâm, anh sẽ cố gắng cẩn thận." Giải Dục Thành an ủi cô.
Vân Xu cong lưng, sờ soạng vén ống quần lên, bởi vì sợ đau, cô làm rất chậm.
Giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo tuyệt luân dần dần được vén khăn che mặt, bắp chân trắng như tuyết từng chút từng chút hiện ra trong mắt nam nhân, cô thật sự không có chỗ nào là không tinh xảo, không có chỗ nào là không đẹp, ngay cả động tác bình thường do cô làm ra, cũng mang thêm một phần dụ hoặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play