Khác với gần nhà, khi đi dạo quanh sân, cô luôn có thể ngửi thấy mùi hương của cây hoa lê, còn nơi này, tất cả đều là hương thơm của cỏ cây, nhiệt độ cũng thấp hơn một chút.
Kê Phi Bạch chậm rãi miêu tả cảnh sắc cách đó không xa cho cô nghe, "…… Cây tùng cao lớn, vững chãi, tán cây xòe rộng, tựa như chiếc lọng mây……"
Vân Xu chăm chú lắng nghe, vẻ mặt nghiêm túc, hoàn toàn đắm chìm trong khung cảnh nên thơ đó.
Việt Tinh Trì vẻ mặt buồn bực, hắn không có khả năng văn chương như Kê Phi Bạch, nghe nói đối phương tự sáng tác cả lời lẫn nhạc, cho dù là cảnh tượng đơn giản rơi vào trong miệng hắn, cũng trở nên đặc biệt có phong vị.
Trong lúc hai người liếc nhau, Việt Tinh Trì ấm ức, không biết có phải ảo giác không, hắn cứ cảm thấy đối phương đang cười nhạo mình.
Nghe xong Kê Phi Bạch miêu tả, Vân Xu nhỏ giọng nói: "Em muốn đi sang bên kia dạo một chút, có được không?"
Cô có chút khẩn trương, lo lắng hai người cảm thấy cô phiền phức, dù sao, dẫn theo một người mù ra ngoài, thật sự không tiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play